Ông Tổng ngồi dựa ghế, tay xoay cây bút như xoay vận mệnh. Ông Chủ bước vào, lưng gập như thể cúi chào cả… điều hòa.
1 Ông Tổng hất cằm:
— Nghe nói cái xe “tự hào” của anh chạy chưa kịp nóng máy đã bị thiên hạ đem ra so sánh, rồi cười đến trẹo quai hàm?
2 Ông Chủ nuốt nước bọt:
— Dạ… tại truyền thông… hiểu lầm… và dân mình… hay… đòi hỏi cao…
3 Ông Tổng gõ bàn “cộc” một cái. Ông Chủ giật nảy, vội chỉnh lại ve áo như chỉnh lại số phận.
— Anh đừng nói chuyện dân. Anh chỉ cần nói chuyện… mặt mũi. Đến Đại hội, người ta hỏi “công nghiệp hóa đâu?”, anh định trả lời bằng… voucher giảm giá à?
4 Ông Chủ cười méo:
— Dạ… em sẽ “tái cấu trúc”… “định vị lại”… “đánh mạnh thị trường”…
5 Ông Tổng cười nhạt:
— Định vị gì mà để thua một ông chuyên viết bài? Người ta viết chữ, anh làm xe, mà cuối cùng anh lại chạy theo… chữ.
6 Ông Chủ khúm núm:
— Dạ… em xin nhận lỗi… em xin… xin…
7 Ông Tổng phẩy tay như phủi bụi:
— Thôi. Dự án Bắc–Nam tôi thu lại. Anh về mà lo cái “tự hào” khỏi tự… tụt.
8 Ông Chủ “dạ dạ” liên hồi, bước ra cửa nhẹ như sợ sàn nhà phật ý. Ông Tổng nhìn theo, thở dài:
— Làm lớn mà sợ… chữ.
Anh Thư – Thoibao.de







