ANH RỪNG RA ĐÒN, TRANH QUYỀN NGẦM TRƯỚC ĐẠI HỘI XIV

Sau Hội nghị Trung ương 13, bàn cờ quyền lực Việt Nam đảo lộn. Tin rò rỉ: „Anh Rừng“ chỉ nhận 6/16 phiếu Bộ Chính trị, trong khi Đại tướng Phan Văn Giang dẫn đầu với 9 phiếu. Cú xoay chìa khóa: Trần Cẩm Tú, thủ lĩnh phe Nghệ Tĩnh, trầm lặng nhưng hiểm độc, nắm quyền „kỷ luật đảng“ sinh sát.

Chỉ vài ngày sau, vụ „Cây xanh Công Minh“ – tưởng khép từ tháng 4 – bất ngờ „đào mộ“. Lệnh truy nã đặc biệt Chủ tịch công ty lan truyền đồng loạt, dù ký từ nửa năm trước. „Công Minh“ là sân sau phe Nghệ, và gió lạnh từ Bộ Công an đã thổi qua Nghệ Tĩnh. Anh Rừng đã ra tay.

Không họp báo, không tuyên bố, chỉ „rung hồ sơ“ là đủ gửi thông điệp: „Chống ta, sẽ bị nhắc tên.“ Không còn „đốt lò“ đơn thuần, mà đòn cảnh cáo chính trị giữa lúc Đại hội XIV sắp xếp cờ.

Lần này, Anh Rừng gặp đối thủ xứng tầm. Trần Cẩm Tú không chỉ Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương, mà còn thủ lĩnh tinh thần phe Nghệ Tĩnh – thế lực rễ sâu khắp Đảng, quân đội, thanh tra. Chạm Tú là đụng mạng lưới dày như rễ tre, mỗi sợi có thể thành gươm.

Vụ „Cây xanh“ không chỉ điều tra, mà phát súng mở màn thanh trừng âm thầm. Các phe dàn trận cho Đại hội XIV, đòn „rung cây dọa khỉ“ sẽ nối tiếp, để ai nấy rõ ai cầm dao.

Cuộc chiến này, không hỏi đúng sai, mà ai sống sót phút chót. Nếu Tú bản lĩnh vượt đòn Anh Rừng, biết đâu ông ta – chứ không phải kẻ ra tay – mới cười cuối trong bóng tối.