Vì sao vợ T. Lâm dự lễ hội ẩm thực giữa lúc miền Trung chìm trong lũ gây tranh cãi?

Sự kiện phu nhân Tổng Bí thư xuất hiện tại Liên hoan Ẩm thực Quốc tế 2025 ở Hà Nội ngày 23/11/2025, trong thời điểm tỉnh Phú Yên cũ và cả miền Trung đang phải gánh chịu đợt lũ nghiêm trọng nhất trong hơn 30 năm, đã gây ra tranh cãi lớn của dư luận xã hội. 

Điều đáng nói không chỉ nằm ở hình ảnh lễ hội được tổ chức một cách “hoành tráng” và trang trọng, nhưng đối lập hoàn toàn với hình ảnh nước lũ cùng với việc cứu hộ được mô tả là hết sức “tang thương”.

Mà còn ở cách hệ thống truyền thông của nhà nước xử lý, lựa chọn và ưu tiên cho tin tức liên quan đến phu nhân Tổng Bí thư – người đàn bà quyền lực nhất của Việt nam hiện nay. 

Trong khi tin tức về tình hình lũ lụt ở miền Trung bị hạn chế, chậm cập nhật hoặc được đưa tin theo lối tránh né, thì nhiều cơ quan báo chí lại đăng tải dày đặc hình ảnh sự kiện lễ hội, và sự tham gia của bà Ngô Phương Ly. 

Điều này tạo ra sự mất “cân đối” nghiêm trọng, khi truyền thông đã tập trung đưa tin về sự kiện lễ hội vào đúng thời điểm nhân dân ở vùng lũ đang kêu cứu từng giờ, và đã dẫn đến cảm giác sự vô cảm trong công chúng.

Theo giới chuyên gia, vấn đề không phải ở sự kiện hay ở cá nhân phu nhân của Tổng Bí thư, mà là cách truyền thông lựa chọn thời điểm và ưu tiên nội dung. Sai lầm nằm ở chỗ “không phải vì sự kiện sai, mà vì đưa tin sai thời điểm”.

Theo đó, khi người dân đang chịu thảm họa lũ lut nghiêm trọng, thì báo chí không bám sát thực tế bão lụt, lại cho đăng những thông tin liên quan đến những màn “hưởng thụ” ẩm thực với bối cảnh rực rỡ cờ hoa, đã tạo nên sự đối lập “tàn nhẫn” hơn không đáng có.

Dư luận càng chú ý hơn khi giới thạo tin cho rằng, Tổng Bí thư Tô Lâm chưa trực tiếp xuất hiện tại các điểm thiệt hại nặng nề ở miền Trung như Phú Yên, Bình định, Huế, Đà nẵng…. 

Trong khi truyền thông nhà nước lại đẩy mạnh đưa tin chuyến công tác tại Cà Mau và Phú Quốc của người đứng đầu và đoàn tùy tùng, được cho là đi dự sinh nhật của cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. 

Cho dù không có xác nhận chính thức nào về mục đích chuyến đi, nhưng việc truyền thông đưa các hình ảnh mang tính nghi lễ trong thời điểm khủng hoảng, đã vô tình tạo ra hình ảnh thiếu nhất quán giữa thông điệp chống thiên tai và thông điệp chính trị.

Nhưng điều quan trọng nhất không phải là hành vi đúng sai của các cá nhân, mà chính là vai trò của hệ thống truyền thông nhà nước đã “bỏ trống” vị trí mà đáng ra họ phải đứng, khi không phản ánh thông tin cứu hộ, và tiếng nói người dân…, trong thời điểm quan trọng của thảm họa.

Điều này đã cho thấy, truyền thông nhà nước đã bị chỉ đạo tập trung vào nhiệm vụ tuyên truyền để phục vụ cho mục đích chính trị, ưu tiên thông tin về các hoạt động lễ nghi của lãnh đạo, hơn là phục vụ nhu cầu thông tin của nhân dân.

Đây không chỉ là lỗi kỹ thuật truyền thông mà là vấn đề liên quan đến thể chế chính trị, tại sao báo chí nhà nước lại đưa những thông tin gây phản cảm trong bối cảnh một phần đất nước đang chịu thiên tai nghiêm trọng? 

Một nền truyền thông đú nghĩa thì phải biết cân nhắc giữa hình ảnh chính trị và cảm xúc xã hội, giữa nhu cầu tuyên truyền và nhu cầu minh bạch thông tin để phục vụ cho lợi ích của người dân và đất nước. 

Theo giới chuyên gia, khi nhân dân khóc, truyền thông không được phép cười; khi nhân dân kêu cứu, truyền thông không được phép im lặng; khi nhân dân gặp nạn, truyền thông không được phép đăng tin về lễ hội.

Trong kỷ nguyên thông tin 4.0, đây không chỉ là thông điệp đạo đức, mà còn là trách nhiệm của truyền thông trong vấn đề quyết định niềm tin xã hội.

Trà My – Thoibao.de