LỖI TẠI DÂN… CHẠY KHÔNG KỊP

Trận lũ vừa rồi, ai cũng thấy rõ: xả lũ đã góp phần biến cả miền Trung thành biển nước.

Tạm tính đến ngày 23/11 đã có 102 người ch.ết và mất tích, hơn 80.000 ha lúa và hoa màu bị cuốn sạch, 3,2 triệu con gia súc, gia cầm ch.ết trôi, 221 căn nhà đổ sập. Người còn chẳng giữ nổi mạng, nói gì tài sản.

Rồi sau đó sao? Lại dùng tiền thuế của dân, rồi lại kêu gọi dân đóng góp để khắc phục hậu quả.

Còn thủy điện? Vẫn vô can, vì họ làm “đúng quy trình”.

Chỉ có dân là “sai quy trình” vì chạy không kịp.

Nhưng tại sao dân chạy không kịp?

Vì cái quy trình thật sự đang vận hành không phải quy trình xả lũ mà là quy trình của lòng tham.

Dự báo mưa lớn đã có trước nhiều ngày. Nếu thực sự lo cho dân, họ đã lên kế hoạch xả từ từ, cảnh báo sớm, di dời dân từ trước.

Nhưng không. Vì mưa nhiều thì tích nước nhiều, mà tích nước nhiều thì thủy điện mới có lãi.

Họ sợ xả sớm quá, nhỡ không mưa như dự báo, thì tiền điện bị thất thu.

Nên họ cứ chờ. Chờ trời mưa to thêm. Chờ đến khi nước dâng sát nguy cơ vỡ đập thì mới hốt hoảng xả lũ kỷ lục, xả lũ vào lúc dân đang ngủ, báo trước vài tiếng cho có lệ.

Và dân thì không kịp chạy, có chạy cũng không biết chạy đi đâu. Không phải vì dân chậm.

Mà vì cái lòng tham của những kẻ ngồi đếm lợi nhuận nhanh hơn lũ cuốn.

Cô Ba