Tín hiệu rõ nét nhất của “kỷ nguyên vươn mình” mà chính quyền ra rả tuyên truyền không phải là tự do, dân chủ hay cuộc sống sung túc, mà là… tiền điện tăng gần gấp đôi chỉ sau một tháng!
Vâng, nhân dân đang vươn mình thật sự: vươn tay tắt bớt bóng đèn, rút bớt ổ cắm, thở dài nhìn hóa đơn mỗi cuối tháng mà lòng thắt lại. Trong khi EVN vẫn độc quyền, vẫn lỗ nhưng lương thưởng vẫn đều, thì dân chỉ còn biết “vươn mình chịu trận”.
Trong khi lãnh đạo hồ hởi nói về “tăng trưởng”, “chuyển đổi số”, thì người dân bắt đầu học lại kỹ năng sống thời bao cấp: tắt đèn sớm, nấu cơm bằng củi.
Nếu đây là dấu hiệu của phát triển, thì có lẽ hạnh phúc quốc gia được đo bằng chỉ số… bốc hơi trong ví người dân.
Người ta bảo “dân giàu, nước mạnh”, nhưng nhìn hóa đơn điện thì chỉ thấy “EVN phất, dân nghèo”. Nếu đây là vươn mình, thì xin hỏi: ai đang vươn và ai đang quằn?
Không có cạnh tranh chính trị, thì sinh độc tài. Không có cạnh tranh trên thương trường thì sinh độc quyền. Tất cả từ độc tài đến độc quyền đều là độc hại. Đất nước như bị nhiễm hai loại virus độc hại này xem như hết khả năng phát triển.
EVN chỉ là một trường hợp điển hình trong hàng loạt doanh nghiệp được chính trị bảo kê cho nó độc quyền. Nhân dân không có chọn lựa. Muốn kêu la thì EVN cúp điện, Chính quyền ra tay trừng trị. Vậy thì dân phải chịu đau ví một cách vô lý vì sự lạm quyền của EVN, doanh nghiệp thì khó cạnh tranh vì giá năng lượng tăng.
Chính vì thế, khi EVN “vươn mình” thì dân phải oằn mình gánh.
Thu Phương – Thoibao.de